495 lượt xem

Hình ảnh đẹp của người thầy thuốc – Bệnh viện Đa khoa Sông Thương Bắc Giang

Cuộc sống hiện đại, người ta hay nói đến sự vô cảm, trên báo đài, mạng xã hội cũng dễ dàng đọc được những tin tội phạm, những phản ánh về một hành vi ứng xử kém văn hoá nào đó,… Song, giữa những ồn ào của cái xấu, phải khẳng định rằng nhiều cái tốt vẫn đang hiện hữu hàng ngày.

Hình ảnh đẹp của người thầy thuốc  – Bệnh viện Đa khoa Sông Thương Bắc Giang

 Một ngày đẹp trời vào đầu tháng 8/2021 một nhà báo nhỏ với bút danh “ Cỏ bốn cánh” tôi đã có may mắn được ngồi phỏng vấn trưởng khoa phòng khám nội bác sĩ Vũ Thị Minh, bác sĩ CKI nội nhi của Bệnh viện Đa khoa Sông Thương Bắc Giang. Ngay sau khi nhận được chuyên mục “ Yêu thương là cho đi” ngay lập tức hình ảnh những “chiến binh áo trắng” cái tên thân thương mà người dân đã đặt riêng cho đội ngũ cán bộ y, bác sĩ chiếm trọn trong tâm trí của tôi. Sở dĩ tôi chọn hình ảnh các “chiến binh áo trắng” để gửi gắm những lời yêu thương bởi lẽ khi đại dịch toàn cầu Covid – 19 xảy đến trong mỗi chúng ta đã có những góc nhìn chân thực hơn, yêu thương nhiều hơn cho những cống hiến, những sự hy sinh thầm lặng và những nghĩa cử cao đẹp, đặc biệt là sự cho đi vô điều kiện của đội ngũ “ chiến binh áo trắng” những con người nhỏ bé nhưng sức mạnh phi thường đó đã và đang ngày đêm như những tấm lá chắn vững chắc bảo vệ cho sức khoẻ của mọi người dân.


Vào đúng 8h sáng buổi phỏng vấn với bác sĩ Minh diễn ra hết sức nhẹ nhàng với thật nhiều cảm xúc. Khi tôi đến đứng trước của phòng khám hình ảnh người bác sĩ khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, cổ đeo ống tai nghe dáng người nhỏ nhắn bàn tay đặt lên trán em nhỏ để một lúc rồi ân cần nói: “ Hôm nay, cháu đỡ sốt nhiều rồi đấy, chịu khó uống thuốc là 2,3 hôm  nữa là sẽ khỏi, đừng lo lắng gì cháu nhé!”. Rồi bác quay sang giường kế bên hỏi một bạn nhỏ bị đau bụng do rối loạn tiêu hoá. “ Tối qua cháu ngủ có ngon không? Có còn đắng miệng nữa không?”, bác sĩ Minh lật áo bạn nhỏ lên, áp ống tai nghe vào tai, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ rồi bác ấn nhẹ tay lên vùng bụng, bắt mạch cho em nhỏ. Một hồi sau, thấy gương mặt bác vui vẻ hẳn lên rồi bác sĩ Minh dặn em nhỏ: “cháu uống nhiều nước cam vào, chỉ độ vài ngày nữa là khỏi, lại được đi học với các bạn rồi”


Cuộc sống hiện đại, người ta hay nói đến sự vô cảm, trên báo đài, mạng xã hội cũng dễ dàng đọc được những tin tội phạm, những phản ánh về một hành vi ứng xử kém văn hoá nào đó,… Song, giữa những ồn ào của cái xấu, phải khẳng định rằng nhiều cái tốt vẫn đang hiện hữu hàng ngày.


Một ngày đẹp trời vào đầu tháng 8/2021 một nhà báo nhỏ với bút danh “ Cỏ bốn cánh” tôi đã có may mắn được ngồi phỏng vấn trưởng khoa phòng khám nội bác sĩ Vũ Thị Minh, bác sĩ CKI nội nhi của Bệnh viện Đa khoa Sông Thương Bắc Giang. Ngay sau khi nhận được chuyên mục “ Yêu thương là cho đi” ngay lập tức hình ảnh những “chiến binh áo trắng” cái tên thân thương mà người dân đã đặt riêng cho đội ngũ cán bộ y, bác sĩ chiếm trọn trong tâm trí của tôi. Sở dĩ tôi chọn hình ảnh các “chiến binh áo trắng” để gửi gắm những lời yêu thương bởi lẽ khi đại dịch toàn cầu Covid – 19 xảy đến trong mỗi chúng ta đã có những góc nhìn chân thực hơn, yêu thương nhiều hơn cho những cống hiến, những sự hy sinh thầm lặng và những nghĩa cử cao đẹp, đặc biệt là sự cho đi vô điều kiện của đội ngũ “ chiến binh áo trắng” những con người nhỏ bé nhưng sức mạnh phi thường đó đã và đang ngày đêm như những tấm lá chắn vững chắc bảo vệ cho sức khoẻ của mọi người dân.


Vào đúng 8h sáng buổi phỏng vấn với bác sĩ Minh diễn ra hết sức nhẹ nhàng với thật nhiều cảm xúc. Khi tôi đến đứng trước của phòng khám hình ảnh người bác sĩ khoác trên mình chiếc áo blouse trắng, cổ đeo ống tai nghe dáng người nhỏ nhắn bàn tay đặt lên trán em nhỏ để một lúc rồi ân cần nói: “ Hôm nay, cháu đỡ sốt nhiều rồi đấy, chịu khó uống thuốc là 2,3 hôm  nữa là sẽ khỏi, đừng lo lắng gì cháu nhé!”. Rồi bác quay sang giường kế bên hỏi một bạn nhỏ bị đau bụng do rối loạn tiêu hoá. “ Tối qua cháu ngủ có ngon không? Có còn đắng miệng nữa không?”, bác sĩ Minh lật áo bạn nhỏ lên, áp ống tai nghe vào tai, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ rồi bác ấn nhẹ tay lên vùng bụng, bắt mạch cho em nhỏ. Một hồi sau, thấy gương mặt bác vui vẻ hẳn lên rồi bác sĩ Minh dặn em nhỏ: “cháu uống nhiều nước cam vào, chỉ độ vài ngày nữa là khỏi, lại được đi học với các bạn rồi”


Thật sự rất muốn được ngồi với cô lâu hơn, muốn được nghe thật nhiều thật nhiều câu chuyện của cô hơn nữa, nhưng nhìn thấy các bệnh nhân đang chờ được cô khám bệnh, ánh mắt lo lắng cho các bệnh nhân của cô mà tôi không nỡ nán lạn lâu. Hai cô cháu vui vẻ hẹn với nhau thêm cái lịch nữa rồi tôi cũng xin phép chào cô về. Chỉ một khoảng thời gian ngắn thôi nhưng để lại trong tôi quá nhiều cảm xúc về nghề y – nghề cao quý nhất trong các nghề, về bác sĩ Minh người thầy thuốc hiền hậu với ánh mắt sáng ngời luôn tâm huyết với từng người bệnh.


Theo dõi fanpage để được giải đáp thắc mắc nhanh chóng: https://www.facebook.com/BVDKSongThuongBacGiang


ĐĂNG KÝ KHÁM

Đặt hẹn ngay để nhận tư vấn và xếp lịch khám kịp thời.

Vui lòng nhập họ tên Vui lòng nhập số điện thoại

Chọn ngày khám bệnh

Gian hàng trực tuyến

 slider
 slider
 slider